Làm chồng, ai cũng yêu vợ của mình cả, nhưng hãy yêu, chiều vợ đúng cách. Nếu không, bạn sẽ tự tay tạo điều kiện cho hạnh phúc gia đình tan vỡ.
Rất nhiều thường cố gắng làm đủ mọi cách để hoàn thiện mình, để trở thành người hoàn hảo trong mắt vợ, thậm chí cố gắng yêu chiều vợ nhất có thể. Sẽ tốt thôi nếu bạn đạt được điểm 10 tuyệt đối và trở thành một người hoàn hảo đúng nghĩa, nhưng rất tiếc bạn lại không thể nào đạt được điều đó. Do vậy nếu bạn cố gắng làm theo cách này, rất nguy cơ nó sẽ phản tác dụng.
- Bạn không có nhiều tiền, vợ bạn sẽ nhìn sang những người đang có nhiều tiền, vợ và con họ được bao quyền lợi.
- Bạn đã có nhiều tiền, vợ bạn sẽ cho rằng bạn không dành thời gian cho gia đình.
- Bạn đã có tiền, vẫn dành thời gian cho gia đình vợ bạn sẽ lại muốn bạn trẻ trung, “bad boy” một chút
- Bạn đầy trẻ trung, kiếm được tiền vợ lại mong muốn bạn phải chín chắn, ân cần
- Bạn ít nói vợ bạn cũng khó chịu, nói nhiều cũng khó chịu.
…
Thử hỏi có cách nào để làm vợ bạn hài lòng một cách tuyệt đối không? Bạn càng cố gắng hoàn thiện, thì sẽ có cái “thiếu” mới. Và sẽ luôn thấy “nhà người ta ngon hơn”. Nó chẳng khác cuộc đua về vật chất, nhà to rồi sẽ muốn nhà to hơn, to nữa rồi lại phải là biệt thự. Ô tô cũng vậy, ban đầu chỉ mong có chiếc xe che mưa che nắng, rồi lại phải phân khúc D, E trở lên cho lịch sự, rồi lại chỉ nghĩ về xe sang.

Tất nhiên bạn cố gắng hoàn thiện mình tốt hơn là không sai, nhưng nó chưa đủ. Bạn còn phải đúng cách nữa:
Luôn tạo cho vợ mình cảm giác thiếu thốn, thiếu thứ gì đó mà bạn có thể đáp ứng được. Tức là bạn chủ động tạo ra 1 chút thiếu, để vợ bạn phải nghĩ về nó. Sau đó điều đó được đáp ứng, vợ bạn sẽ cảm nhận được đủ thứ, nào là tình yêu, sự quan tâm, sự biết ơn, hạnh phúc. Đừng cố gắng làm mọi thứ thật tốt trước, hãy cứ bình thường, để mong muốn, nhu cầu của vợ hiện ra. Sau đó từ tốn đáp ứng nó.
Có một triết lí trong kinh tế và chính trị đầy sâu sắc rằng cách tốt nhất để giảm tỉ lệ lạm phát, tỉ lệ thất nghiệp là hãy tăng nó lên rồi từ từ hạ nó xuống
Sự đầy đủ về vật chất lẫn dư thừa thời gian là rất tai hại, “rảnh rỗi sinh nông nổi”, hãy nhớ kỹ câu này. Hãy giúp vợ bạn bận rộn 1 chút, bằng cách nào thì tùy hoàn cảnh của bạn.
Phải đả thông tư tưởng cho vợ, giúp vợ hiểu về quy tắc “bàn tay phải có ngón dài ngón ngắn, không ai hoàn hảo”. Thực hiện tuyên giáo bài bản hơn nữa bằng kể cho vợ về các tấm gương ông chồng nát bét trong cuộc sống để nâng vị thế của bạn. Ít ra nó cũng để vợ bạn cân bằng một tí với “chồng người ta”.
Tạo ra cung bậc lên xuống của đời sống với vô tâm, lầm lỗi, vô kỷ luật. Nhớ là nhỏ và không thường xuyên là được, như vậy cảm xúc nó được ghi dấu hơn rất nhiều. Kỷ niệm buồn cũng là một loại kỷ niệm, và nhớ là niềm vui thì nó dễ quên nhưng nỗi buồn được khắc rất sâu. Tận dụng nỗi buồn cũng là một cách hay.
Đừng lãng mạn thường xuyên, nó chỉ khiến mọi thứ nhạt nhòa. Và vợ bạn sẽ luôn nghĩ về những điều trên mây, mầm mống của ngoại tình. Hãy lãng mạn, nhưng phải lâu lâu đột xuất.
Cá nhân tôi đã gặp những người chồng chiều, nhà giàu, con cái khỏe mạnh đầy đủ, có thể gọi là một cuộc sống trong mơ. Nhưng chính bởi thế người vợ lại sinh hư, bởi họ thích “vui” một tí. Người bình thường, đều đều cũng có thể khiến vợ ngoại tình, ngược lại một người lâu lâu “tác động vật lí đến vợ” chưa chắc vợ đã ngoại tình. Tất nhiên tôi không cổ vũ cho bạo lực gia đình, tôi muốn nhấn mạnh rằng những thiếu sót ở mức chấp nhận được còn tốt hơn thật toàn diện.

Bạn có thể dùng một thủ thuật nữa là biến sự bình thường thành “hạnh phúc”. Đó là hãy dành 30 ngày làm việc không nghỉ, không dành thời gian cho vợ, rồi đột nhiên xin nghỉ 3 ngày để đi chơi cùng gia đình vì thương vợ. Vốn dĩ đó là điều bình thường, nhưng chỉ khi không có nó, vợ bạn lại cảm nhận được thật hạnh phúc, chưa kể bạn thuyết minh thêm rằng bạn đã cố gắng làm việc vì gia đình ra sao, thử hỏi có người nào không cảm động. Có rất nhiều hành động thuộc nhóm này, tức là hãy thiếu sót rồi trở về bình thường. 1 triệu trong ví tất nhiên không có cảm xúc, nhưng nếu làm rơi rồi tìm thấy thì vui lắm, dù có khi lúc nhận lại chỉ là 800K.
Hãy đưa ra những mục tiêu cho gia đình, thật rõ ràng, thật cụ thể. Để vợ bạn ước mơ, nghĩ về nó. Và tất nhiên khi đang có một mục tiêu, người ta sẽ không (ít) bị sao nhãng bởi những thứ khác. Sau đó cả hai cùng xây dựng nó, đó chính là cách để tình cảm bền vững.
Lời kết: Nhớ nhé, đừng chiều vợ, cũng như chiều con thôi. Chiều vợ sai cách là làm hại cả vợ lẫn mình.
Lưu ý: Các bình luận sẽ được duyệt trước khi đăng và trả lời trong 24h trừ các ngày Lễ. Các bình luận quảng cáo/spam sẽ bị xóa, Vui lòng bình luận bằng tiếng việt có dấu.